![]() | ![]() Cấp bậc: vip pro |
tác giả nguyễn thế hưng
ae đọc cảm thấy hay thì mình sẽ up tiếp. Các bạn ủng hộ bằng cách ấn nút like để tác giả có nghị lực viết truyện, càng nhiều người ủng hộ thì truyện sẽ up ngày 1 lần. Ok
Truyện Trong Bóng Tối
.
Truyện 1: Giờ Tử.
Nhà Cường nằm trong khu hồ Đắc Di, thế cho nên việc cậu lấy chiếc xe cup của ông già chạy vòng vòng cho mát là chuyện khá bình thường. Cũng như những đêm hè nóng nực và oi ả khác, Cường thường lái xe cup dắt theo con chó ta to đùng ngã ngữa của cậu chạy lòng vòng quanh hồ.
Nói về con chó ta của Cường thì nó cực kì khôn, bằng chứng là nhiều khi Cường lái xe cùng nó đi dạo quanh hồ Đắc Di, cậu không phải buộc dây nó nữa mà để tự nó đuổi theo cậu. Điều kì thú hơn nữa về con Lu của Cường đó là ai cũng nói nó có nhân tính, và mọi người tin rằng nó là một con vật linh bảo vệ cả gia đình của Cường. Cũng không phải nói thêm thì chắc các bạn cũng đoán được rằng Cường quý con Lu như thế nào đúng không? Cường coi Lu tựa như một thành viên trong gia đình của mình vậy, và cậu còn coi Lu như một người em vậy chứ không còn đơn thuần chỉ là một con vật nuôi tầm thường.
Đêm này là một đêm hè oi ả và nóng nực, Cường quyết định đưa con Lu đi lượn lờ vài vòng hồ cho mát. Cũng như mọi khi, cậu ta không cần phải buộc dây cho Lu mà để cho nó tự do chạy nhẩy. Cường lái xe cup chạy bon bon quanh hồ, nhưng vẫn giữ ở một tốc độ nhất định để con Lu có thể chạy theo kịp xe của mình. Cường vừa đi quanh hồ, đồng thời cậu ta hướng mắt nhìn xung quanh, bốn bề tối đen như mực, Cường vừa lái vừa nhìn vào những hàng cây đứng bên mé hồ Đắc Di, trong lòng cậu ta thầm hỏi rằng không biết liệu mình có bắt gặp oan hồn nào vất vưởng không nhỉ? Tại sao khi không Cường lại có cái ý nghĩ vớ vẩn như vậy? Thì ra mấy ngày hôm trước, Cường có ngồi với mấy thằng bạn ở một quán cà phê cũng ven hồ Đắc Di này. Không hiểu tại sao có bao nhiêu đề tài để cho Cường và mấy thằng bạn chém gió, thế nhưng họ đã chọn cái đề tài về ma quỷ và vong hồ để chém. Chẳng là tuần trước mới có một vụ tự tử ở ngay tại cái hồ Đắc Di này, và nạn nhân là một chàng trai thất tình. Thế là mấy thằng bạn của Cường quyết định bàn về vấn đề oan hồn chết đuối, rồi thì tự tử. Thêm vào đó, mấy thằng bạn của Cường còn nói rằng cái khu đất quanh hồ Đắc Di này nghe đâu cũng có nhiều oan hồn vất vưởng lắm, không ít người đã bắt gặp phải những câu chuyện kì quái, hay như những hiện tượng lạ xảy ra quanh vùng này. Cường ngồi đó nghe bọn bạn kể thì cũng chỉ biết vậy, cậu ta chưa một lần trong đời gặp ma và có lẽ cậu ta cũng không lấy gì làm sợ cho mấy. Bất ngờ một thằng bạn quay qua hỏi Cường:
- Mày sống ở đây lâu đã bắt gặp chuyện gì kì quái chưa?
Cường nhếch mép cười và nói:
- Làm chó gì có cái gì? Tao thì chưa gặp gì nhưng mà có một cái nhà cùng trong ngõ với tao thì cũng li kì lắm đó.
Nghe đến đây thì cả hội trố mắt ra, chúng nó bắt Cường phải kể về căn nhà đó. Cường chiều lòng nên cậu ta cũng ngồi kể cho chúng nó nghe về cái căn nhà đó. Nghe xong câu chuyện, một thằng bạn khác trêu cường:
- Mày cẩn thận không có ngày ma bắt mày đi đó.
Cường cười lớn nói:
- Bố mày đang đợi đây.
Cường bây giờ lái xe chạy vòng quanh hồ cùng với Lu, không hiểu lí do gì đã khiến cho cậu ta nhớ lại cái buổi uống cà phê hôm đó. Cường cảm nhận cái làn gió mát quanh hồ phả thẳng vào mặt mình, thế rồi cậu nhắm mắt lắc đầu, đưa một tay lên vỗ nhẹ vào chán như thể muốn bỏ hết mấy cái ý nghĩ ma quỷ trong đầu. Cường tiếp tục cùng con Lu đi dạo quanh hồ, chỉ buồn cho Cường rằng cậu ta không thể nào ngờ được cái gì đang đón đợi cậu ở phái trước.
Buổi đêm quanh hồ thật là vắng vẻ, mà cũng đã mười một giờ hơn rôi còn gì nữa, chỉ còn lại Cường và Lu chạy vòng quanh hồ dưới cái ánh đèn đường hưu hắt mà thôi. Ngay khi Cường và Lu vừa đi đến đến cái khúc cua tối nhất của hồ, không hiểu con Lu của Cường nhìn thấy hay đánh hơi thấy cái gì mà nó sủa lên điên loạn, thế rồi như bị ma đuổi, con Lu chạy vèo một mạch lên trước Cường và biến mất hút vào trong khúc của tối om đó. Cường lúc này mới vội bật đền pha và vít ga đuổi theo gọi con Lu ý ơi. Thế nhưng khi đã ra khỏi cái khúc cua đó thì Cường không còn thấy con Lu đâu cả, mặc dù cậu ta vẫn có thể nghe thấy tiếng nó sủa vang vọng đâu đây. Cường đi thật chậm, cậu vừa đi vừa lắng tai nghe coi coi tiếng con Lu sủa vọng từ đâu ra, sau đó cậu gọi tên nó thất thanh. Ngay lúc này đây, chợt Cường cảm thấy lành lạnh, một cái cảm giác rất kì lạ giữa đêm hè nóng nực. Không biết từ lúc nào, da gà ở khắp vùng gáy và tay của Cường bắt đầu dựng đứng lên, thế nhưng cậu cố trấn áp cái cảm giác kì quái đó bằng cách gào thét tên con Lu thật to.